Nhớ Ngày Tìm Về Chánh Pháp
Ngày ấy lòng con mịt mù tăm tối,
Chạy theo đời, cuốn xoáy giữa phù vân.
Thân xác mỏi, tâm hồn rã rời chân,
Chỉ bóng tối đêm đen là bạn hữu.
Con lao mình qua muôn nghìn gió lửa,
Mộng làm giàu, phú quý hóa phù du.
Hạnh phúc tan, nợ đời chồng chất đủ,
Ngước nhìn lại chỉ thấy lệ sầu rơi.
Giữa hoang tàn, lòng đau như cắt,
Con lánh đời về nơi chốn thanh sơ.
Chiều đông ấy, nắng nhạt ánh vàng mơ,
Nghe chuông vọng lòng con bừng tỉnh thức.
Hồng chung ngân từ chốn xa vang vọng,
Như gọi về cõi Phật, chốn bình yên.
Con bước đi, lòng nhẹ bỗng dịu hiền,
Đến cửa Phật, thân hồn như thanh tẩy.
Thầy đón con, mắt hiền từ soi thấu,
Bảo bước lên dâng hương trước bàn Tổ.
Thầy dạy rằng: "Con tựa vào Chánh Pháp,
Buông sân si, nương bóng Phật từ bi."
Từ hôm ấy, con hiểu được Nhân Quả,
Mọi nghiệp duyên đều bắt nguồn tâm mình.
Buông giận hờn, sống trọn nghĩa chân tình,
Con tìm thấy ánh bình minh đời mới.
Ơn Phật Tổ, dạy con điều thiện mỹ,
Ơn A Di Đà, dẫn lối Vãng Sanh.
Cảm ơn đời, chúng sanh khắp cõi quanh,
Chắp tay nguyện sống tròn đầy nhân nghĩa.
Hôm nay nhớ, lòng con càng xúc động,
Nhớ ân lành, thầy dạy chốn cửa thiền.
Nguyện đời này, kiếp sau mãi tinh chuyên,
Gieo Chánh Pháp, độ người vào giác ngộ.
LQN11/2024
0 nhận xét:
Đăng nhận xét